YÊU TINH VÀ QUÁI THÚ
Tác giả: 蓮地Twitter: https://twitter.com/renji_range
Trans và Edit: Vahlia
Đã được sự gật đầu của tác giả.
Bạn đang xem: Yêu tinh và quái thú

Bộ này tác giả không chia chươngnên mình đang tự tách.Update đủng đỉnh hơn facebook nhé.
01 – 02 – 03 – 04 – 05 – 06 – 07 – 08 – 09 – 10
"Ngày như thế nào đó họ cùng đi nhìn pháo hoa đi !
Ta sẽ vậy tay ngươi, không lúc nào buông ra.
Ngươi vẫn nở nụ cười, tiến vào trong trái tim ta.
Ta sẽ thương ngươi.
Dùng cả trái tim này, nhằm thương ngươi."
Lãng Đãng oai Truyện - từ Từ
HOST

Horo: Sagittarius 1994OTP: Shizaya, Ginhiji, Eruri, ASL (Acelu, Sabolu)Thống kê Blog721956 lượt xem



“Trước kia Đồng Như luôn luôn cảm thấy đồ dùng đệ bảo vật này thừa ôn hòa, bao gồm phần nước chảy lục bình trôi, sau new biết, phàm nhân tuyệt tu sĩ những vậy, cả đời chỉ cần có vài việc cửu tử vẫn không hối hận hận như thế là đầy đủ rồi, mọi việc bé dại nhặt còn sót lại thì cứ mặc thây đi.
Từ đầu chí cuối ông không hỏi một câu, “ngần ấy năm qua, con thấy được gì trong chưởng môn ấn”.
Cho mang đến khoảnh khắc hồn quy thiên địa.
Xem thêm: Bộ Đề Thi Giữa Kì 2 Toán 7 Năm Học 2022, Đề Thi Giữa Học Kì 2 Toán 7 Năm 2023
Khoảnh tự khắc ấy, Hàn Mộc Xuân bỗng nhiên nhiên thân thiết nắm lấy tay ông, trong ánh nhìn nhìn ông như bao gồm một thiên hà mênh mông vậy.
Trực đạo tương tư liễu vô ích, vị phương trù trướng thị thanh cuồng.
Chắc hẳn, nếu có thể chết cơ mà không hối tiếc, thì cũng xem như thể phi thăng rồi.”
Lục Hào – Priest

Blog tại Word
Press.com.
Trang này sử dụng cookie. Mày mò cách kiểm soát ở trong:Chính Sách Cookie
Theo dõi
Đang theo dõi
Có 639 tín đồ theo dõi
Theo dõi ngay
Đang thiết lập Bình luận...
Thư điện tử (Bắt buộc)Tên (Bắt buộc)Trang web
%d tín đồ thích bài này:
%d bạn thích bài này:
Chuyện nói rằng tất cả một tiểu yêu quái ngày ngày tu luyện mong muốn được hóa hình người.
Một hôm nọ, tiểu yêu tinh chết bất đắc kỳ tử.
Tiểu yêu tinh mơ hồ nước xuống âm ti lại bị lão Diêm Vương đuổi về nhân gian. Cơ mà lão ta già rồi lẩm cẩm lấy tiểu yêu quái tống mang đến giữa chiến trường trong chũm chiến đồ vật hai. Tiểu hồ ly tinh lại chết! cầm là này lại trở về địa phủ, lại được hồi sinh, rồi lại chết…
luân chuyển mãi hệt một vòng tuần hoàn, cho đến một lần nọ tiểu hồ ly được thông báo, đấy là lần sinh sống lại ở đầu cuối của nó rồi!

Những vạt nắng phai màu chảy tràn cùng bề mặt đất, làm cho sáng bừng cả một khoảng không gian rộng lớn lớn. Cơn gió êm ả không biết xuất phát điểm từ đâu thổi nhẹ qua làn tóc, cảm xúc thanh mát thanh thanh lại vô cùng êm ấm bao phủ lấy body toàn thân Chương Ngư. Đã là lần thứ bao nhiêu rồi nhỉ? cảm xúc thân ở trong này… Chương Ngư mở mắt ra lần nữa, phong cảnh phía trước nhập nhòe, hầu hết sắc màu láo độn thuộc với âm nhạc ầm ầm mang đến đinh tai nhức óc. “Aaaaaaa, Phán quan đại nhân! Phán quan đại nhân lên sàn rồi!” Một giọng chị em khàn khàn thét lên mặt tai cậu. “Ư ư Phán quan đại nhân đẹp trai quá!” Lần này là một giọng nam. “Ngầu vượt á á á~” “Em hy vọng có nhỏ với ngài, đại nhân ơi~” Giọng nam giới vừa rồi la lên lần sản phẩm hai. Mọi người xung quanh cậu hồ hết đang hò hét hotline tên Phán quan liêu đại nhân như thế nào đó. Chương Ngư mơ hay mộng đè màng xác định bạn dạng thân vẫn ở đâu. Âm nhạc xập xình, đèn màu sắc chiếu sáng, sân khấu cùng với nhiều sàn nhảy, bên cánh trái còn tồn tại hai tay DJ nghịch nhạc. Kế bên night-club Heaven ‘cháy’ bậc nhất âm ti ra, cậu không thể nghĩ được cái brand name nào không giống nữa. “Aaaaaaaaaaa!!!” tiếng hét còn vang hơn khi nãy. Chương Ngư nheo mắt lại quan sát về phía sảnh khấu chỉ phương pháp mình vài mét. Dưới ánh đèn lập lòe, một người đàn ông nhằm trần nửa thân bên trên lộ đi ra ngoài đường cong khung người rắn cứng cáp cùng phần đa khối cơ hoàn mỹ. Hắn ta đi một vòng sân khấu như để phần đông người dưới chiêm ngưỡng, tiếp đến từ trên hạ xuống một cây gậy fe dài. Hắn vươn tay bắt đem cây gậy. Ngay lúc tay va vào, từ nhị đầu gậy chớp nhoáng bùng lên nhị ngọn lửa đỏ rực. Hắn vung gậy thành đều động tác vô cùng dễ nhìn hòng để lộ ra góc cạnh đẹp tuyệt vời nhất của cơ thể. Té ra là múa lửa… mặc dù nhiên bên cạnh đó ở trên đây chẳng ai ân cần người nọ mặt đường đường là một trong những Phán quan lại đợi đêm mang lại chạy vào night-club múa lửa có tác dụng chi. Bọn họ chỉ xem xét anh ta quá đẹp mắt trai, quá ngầu, quá ngon! trường hợp bắt một fan đi con đường lại hỏi Phán Quan làm vậy có hợp lí không kiên cố chắn các bạn sẽ bị fan ta chửi bị tiêu diệt trong bến bãi nước bọt. Gắng kỉ nào rồi còn phân biệt thống trị và kỳ thị ngành nghề nữa vậy? bất kỳ ngành nghề nào cũng rất được tôn trọng miễn là nó tương xứng với quan điểm đạo đức của thôn hội, oke? Chương Ngư không cảm xúc hứng thú chút nào với nơi này, nói đúng hơn là không thể hứng thú với cái thương hiệu Phán quan tiền trên sảnh khấu kia yêu cầu đành lội giữa dòng tín đồ mà ra ngoài. Cậu cũng không rõ do lí vị gì mà những lần chết đi, bị lôi về tuyền đài thì lại rơi xuống một khu vực kỳ quặc không giống nhau. Thậm chí là có một lần nọ thức dậy ở vị trí hành hình của âm phủ, bộ hạ cậu bị trói chặt, còn chuẩn bị được lấy thả vào phân phát dầu chiên giòn. Chương Ngư thoát khỏi night-club, cậu chưa bao giờ đến khu vực đây, cũng đồng nghĩa tương quan với việc trọn vẹn mù đường. Chương Ngư xoay sang hỏi người bảo đảm gác cổng. “Này chú ơi, mặt đường về bao phủ Diêm Vương đi làm sao thế?” bạn gác cổng chầm chậm trễ xoay đầu về phía cậu, rượu cồn tác chắc nịch như hễ chỉ cần xoay dũng mạnh thêm một chút ít nữa đầu của ông ấy tức khắc rớt xuống vậy. Quả không không tính dự đoán, trong phút chốc đầu ông ấy như bị kẹt cứng, nó kêu ‘rắc rắc’ nhị tiếng rồi rớt xuống, lăn lông lốc bên chân tín đồ gác cổng. Tín đồ gác cổng thường xuyên chầm lờ lững cúi xuống, tay chân chầm đủng đỉnh mò mẫm đầu của mình. Chương Ngư chú ý khung cảnh trước mặt thì rất là cạn lời, cậu đưa ra quyết định làm người xuất sắc một lần, đi cho nhặt đầu giùm mang lại ông bạn gác cổng. Fan gác cổng chầm chậm rãi nhận lại đầu mình, chầm chậm lắp lên, đôi khi cũng chầm lờ đờ hỏi lại “Cậu nói gì tôi à?” Chương Ngư “…” Ông chúng ta già có ổn không? Ông làm gác cổng dạng hình này bộ không sợ hãi bị xua đuổi hả? Chương Ngư kiên nhẫn hỏi lại lần tiếp nữa “Không biết lối đi đến che Diêm Vương như vậy nào? Ông sinh sống đây nhiều năm chắc phải ghi nhận nhỉ?” bạn gác cổng nở một nụ cười hết sức thân thiết “Tất nhiên tôi biết chứ!” Chương Ngư háo hức đáp “Có thể chỉ tôi không?” “Được thôi, cậu đi thẳng con phố này.” fan gác cổng chỉ về phía bên trái rồi thường xuyên nói “Sau đó đến bửa ba trước tiên thì quẹo phải, tiếp tục đi thẳng cho tới cái quán buôn bán thịt heo rồi quẹo trái. Đi tiếp đến khi chạm mặt cái quán thịt bò cạnh tiệm lẩu dê thì tiếp tục quẹo trái. Search xóm làng Bay, trong xóm có một cái ngã tư, cậu quẹo phải đi được khoảng tầm nửa ngày thì đến.” Chương Ngư “…” Đường đi có chút phức tạp thì phải, cơ mà không sao, bao gồm còn đỡ rộng không. Chương Ngư bừng bừng phấn khởi lâm thời biệt người gác cổng rồi đuổi theo hướng được chỉ dẫn “Tôi đi nhé, cảm ơn ông nhiều vày đã chỉ đường.” bạn gác cổng chầm lờ lững nở một thú vui hiền từ, gửi tay lên vẫy xin chào lại Chương Ngư. Thật thọ sau đó, khi bóng cậu đã qua đời khỏi cuối nhỏ đường, ông ta new chầm lừ đừ tự hỏi lại bản thân “Nãy giờ mình nói cái gì vậy nhỉ?” Nửa ngày sau, Chương Ngư đứng chết lặng trước cổng night-club Heaven. Tìm kiếm đường mong muốn xỉu, đi cho nỗi sắp đến gãy chân thì lại trở lại điểm ban đầu. Lão gác cổng ông được lắm! Đang dịp cậu ảo não do dự phải làm sao thì một giọng nói tương đối không còn xa lạ vang lên trường đoản cú phía sau lưng “Ồ, coi tôi bắt gặp được ai ở chốn này đây.” Phán quan trong trang phục áo sơ mày phối cùng với gile cùng quần tây chỉnh tề, mẫu suit black vắt vẻo trên tay, mồm còn phì phà điếu thuốc mang lại gần cậu. Lần đầu gặp hắn ta hẳn là từ chiếc thời còn thịnh hành loại áo tấc truyền thống, những lần thấy hắn lại được chiêm ngưỡng một mẫu mã áo khác nhau. Đến ni cũng không nhớ vẫn qua bao nhiêu năm rồi nhưng gu năng động của Phán quan tiền vẫn nhiều chủng loại như xưa. “Không phải đây là Phán quan đại nhân sao? lúc này ngài bốc lửa thiệt đấy.” Chương Ngư đáp, giọng điệu có chút ngụ ý mỉa mai. Hiển nhiên là do Chương Ngư không thích bạn này, tuy hắn ta không xấu nhưng để có thể nói hắn là 1 trong kẻ tử tế thì đó là một trong những điều ko thể. Ở cả cái âm ti này ai mà lừng chừng hắn là kẻ đào hoa bao gồm tiếng, nói hắn gồm hậu cung bố ngàn giai lệ cũng ko ngoa. Phán quan liêu như bỏ bên cạnh tai lời nói của Chương Ngư, hắn thở ra một hơi, sương thuốc như tán loàn khắp không khí “Cậu đi lâu nên chắc không biết về bộ lao lý mới ban hành nhỉ? cách đây không lâu lão Diêm siết chặt mấy chuyện này lắm, tôi lăn lộn khắp địa điểm cũng đâu có tiện lợi gì.” Chương Ngư không nhịn được nói “Phải rồi, chẳng tiện lợi gì nhằm cưa đổ những em gái như xưa nhỉ.” Phán quan tiền nhướng mày, hà một khá thuốc, khói bay đầy mặt Chương Ngư “Cậu bao năm vẫn tiếp tục nghĩ xấu về tôi chũm này, tôi cũng bi quan lắm. Tôi đang nói tới bộ luật phát hành chính sách quản lí lí luân hồi, vì nó mà lại tôi đề xuất tăng ca suốt, cả tuần núm lắm bắt đầu dành ra chút thời gian đi club đây.” Chương Ngư lần đầu biết đến chuyện này, tò mò hỏi “Hửm? chế độ quản lí luân hồi là dòng quỷ gì?” “Chính sách cai quản lí luân hồi được phát hành nhằm tìm hiểu việc xử lý sự ùn tắc linh hồn không được luân hồi tại âm phủ. Như cậu đã biết đó, nhằm một vong hồn được luân hồi phải trải qua rất nhiều bước, đề xuất vừa không còn nợ vừa hết quyến luyến kiếp này thì mới đạt đủ điều kiện. Vày lẽ đó, con số linh hồn ứ đọng lại âm phủ những năm cách đây không lâu quá lớn, Diêm vương vãi buộc phải thả lỏng quy tắc để họ đi sớm.” “Tóm lại là xử lý vấn đề gia tăng dân số?” “Excellent!” Phán quan nháy đôi mắt với cậu. Chương Ngư nhìn hành động của hắn ta nhưng mà nổi hết da kê da vịt trên người lên, cậu đứng mãi một vị trí chân sắp cứng lại luôn luôn rồi, đành nhờ Phán quan dẫn về lấp Diêm vương “Tôi lừng khừng đường đến phủ Diêm Vương, đắn đo anh có thời hạn để dẫn đường không. Tất nhiên sẽ giỏi hơn trường hợp được anh dẫn đi.” Phán Quan mặc dù có nổi tiếng không xuất sắc trong chuyện tình cảm nhưng lại vô cùng tráng lệ và trang nghiêm trong công việc, chẳng dễ gì để hoàn toàn có thể ngồi tại phần cao nếu khách hàng không xứng đáng. Phán quan tiền đầy nhiệm vụ với các bước tất nhiên sẽ chấp nhận lời nhờ vào cậy của Chương Ngư, anh dễ chịu và thoải mái nói “Được thôi.” Sau đó, Phán Quan điện thoại tư vấn đi một cuộc điện thoại, chưa đầy năm phút sau cả hắn với Chương Ngư phần đa đã ngồi trên loại Bentley đời mới nhất mà băng băng trên tuyến đường cao tốc. Chương Ngư ngồi bên trên xe cứ mãi hết quan sát đông lại ngó tây y như một đứa nhà quê lần thứ nhất được ngồi xe cộ xịn. Nhưng sự thật cũng không khác là bao, đó là lần đầu cậu được ngồi trên cái xe đẳng cấp tầm này. Chương Ngư phương diện đầy hoài nghi, chất vấn người đã ngồi vùng phía đằng trước “Hỏi thiệt nhé, anh có biển thủ chi phí công ko vậy? Lương Phán quan thật sự rất có thể mua được cả đời xe này sao?” “Cậu đoán xem?” Chương Ngư ngồi ghế phía sau cần không thể thấy được nét khía cạnh của hắn, mặc dù qua giọng điệu đó, cậu suy nghĩ hắn hẳn cũng tham nhũng ít nhiều rồi đi. Âm phủ thời nay gần như là được đổi mới hoàn toàn. Rất nhiều tòa cao ốc mọc lên như nấm, giao thông vận tải đường bộ phát triển, nền kinh tế tài chính nói thông thường được địa chỉ và tân tiến vượt bậc. Chương Ngư tương hỗ giữa trần giới và địa ngục đã lâu, ko kể tiết trời trên đây tất cả chút lạnh và ảm đạm hơn nhân gian, còn lại thì không không giống nhau là bao. Tự xa xa, Chương Ngư rất có thể nhìn thấy mong Nại Hà. Đó là cây ước duy nhất bắt qua sông Vong Xuyên - cái sông đẹp nhất âm phủ. 2 bên bờ sông mọc đầy hoa Bỉ Ngạn đỏ tạo nên cảnh sắc tuyệt đẹp. Đi hết ước ta lại chạm mặt Vọng hương Đài. Vọng mùi hương Đài chính là nhà hàng xa hoa hàng đầu âm phủ, trước cửa còn tồn tại một tảng đá béo khắc câu thơ “Vong Xuyên bất tận, Bỉ Ngạn tịch liêu” đầy ý vị. Không chỉ vậy, Vọng hương thơm Đài còn lừng danh vì có bà công ty là đệ độc nhất mỹ cô gái Quỷ Đô - khỏe khoắn Bà. Mỗi năm bạo gan Bà chỉ thường lộ diện vào cơ hội Tết để sẵn sàng khai sòng mang lại năm mới, nhiều phần thời gian còn lại không một ai biết cô ấy làm gì. Vô tình thấy cảnh, Chương Ngư lại ghi nhớ đến tín đồ bạn lâu năm của mình. Cậu bèn hỏi “Dạo này to gan lớn mật Bà bao gồm khỏe không? Làm ăn uống vẫn vận hên như mỗi khi chứ?” Phán Quan nghe đến tên mạnh bạo Bà thì bỗng dưng rùng mình một cái. Nói cách khác khắp âm giới này người con gái có thể khiến hắn ta bắt buộc né xa nhì thước chắc chắn rằng chỉ gồm duy nhất mỗi mình dạn dĩ Bà. Cái thương hiệu Mạnh Bà đến hiện tại đã trở thành ‘vết nhơ’ trong cuộc đời đào hoa huy hoàng của Phán Quan. Mấy trăm năm trước, Vọng mùi hương Đài đổi chủ, bạn kế tục tiếp theo đó là Mạnh Bà của hiện tại. Với vẻ đẹp sang chảnh tuyệt mỹ, chẳng mấy chốc mà táo bạo Bà trở thành người mẫu được tìm kiếm và săn lùng nhiều độc nhất vô nhị Quỷ Đô. Rõ ràng Phán Quan không thể bỏ qua một giai nhân nhan sắc nước hương trời như thế, hắn ta ngày ngày mang đến Vọng hương thơm Đài ngóng chờ. Một ngày nọ, hắn cuối cùng cũng đợi được người đẹp. Không dừng lại ở đó là siêu mẫu còn mời hắn ăn tối riêng, thậm chí là đêm đó ngay cả phòng riêng cũng rất được ‘vào thăm’. Mặc dù thế không rõ vày lẽ gì mà lại sáng ngày ngày sau Phán Quan hơ hải chạy ra khỏi Vọng hương thơm Đài, trong cả cả một tháng tiếp sau cứ ngu ngơ ngẩn ngẩn. Tổng kết quý ba năm đó, Phán quan bị trách phạt nặng trĩu nề, thậm chí còn suýt nữa bị lão Diêm Vương giảm chức. Thế là trong tương lai chẳng còn ai thấy bóng dáng Phán quan lại lảng vảng lại gần khu vực ở của dũng mạnh Bà nữa. Thấy Phán quan cứ ngập hoàn thành mãi chẳng chịu đựng trả lời, Chương Ngư như chợt nhận biết điều gì đó, cậu nhoẻn miệng mỉm cười “Mấy trăm năm rồi nhưng đại nhân đây luôn nhớ được dạn dĩ Bà sao? quả nhiên hai tín đồ vẫn tình cảm như tin đồn nhỉ.” Phán quan tiền thầm mắng nghỉ ngơi trong lòng, lời đồn thổi ác ôn đến như thế chắc do cậu tự nghĩ ra chứ gì? Hắn liếc xéo loại gương chiếu hậu đang phản bội chiếu hình hình ảnh của Chương Ngư, đáp “Cậu kháy tôi đấy à?” “Không dám không dám.” Chương Ngư cười hì hì vài tiếng rồi coi như mình không nói gì cả, cậu đổi chủ đề “Vừa rồi tôi sống cũng khá được khá lâu, băn khoăn lần này sẽ như vậy nào. Phán quan lại đại nhân hoàn toàn có thể bật mí mang đến tôi được không?” Phán quan “…” Cả không khí bỗng rơi vào hoàn cảnh sự vắng lặng chết chóc. Chương Ngư thấy kỳ quái, không phải còn vừa rỉ tai vui vẻ với nhau trên đây sao. Tự dưng tên này bị câm rồi? Ừm, mặc dù hai trường đoản cú ‘vui vẻ’ ấy là do cậu trường đoản cú suy diễn ra nhưng thai không khí mới đây ít nhất cũng chưa đến nỗi tệ mà, đúng chứ? Cậu hỏi lại “Phán Quan???” Phán quan liêu ‘khụ’ một tiếng, đổi giọng nghiêm túc đáp “Chuyện này của cậu cũng liên quan tương đối đến chế độ quản lí luân hồi ngay gần đây. Tôi hại cậu nghe kết thúc sẽ sốc mang đến nỗi không tiên phong thai được nữa.” Chương Ngư nhướng mày, cực shock vậy luôn sao? Cậu bên cạnh đó không tin cẩn lời Phán quan lắm “Chính sách quản ngại lí luân hồi thì tương quan quái gì đến chuyện của tôi? Chẳng lẽ trong các số đó có phép tắc cấm tôi phục sinh nữa chắc, hừ!” “Excellent! Cậu đoán đúng rồi, chính xác là trăm nghe không bởi một thấy, cậu thông minh hệt như trong lời đồn.” Phán quan liêu nở một nụ cười không thể nào giả trân hơn. Chương Ngư “???” Bỗng, trên mẫu Bentley sang trọng của Phán quan đại nhân vang lên một giờ la thất thanh “Cái gì?????” Chuyện xảy ra cách đây gần một nghìn năm trước, Chương Ngư là một con bạch tuộc tu luyện thành tinh và chuẩn bị hóa hình người. Tưởng như mọi việc sẽ thành khu dã ngoại công viên mãn cùng với bạch tuộc tinh nọ. Cơ mà không, nó đột nhiên chết bất đắc kỳ tử. Đúng vậy, chết bất đắc kỳ tử, chết một giải pháp vô lí, bị tiêu diệt nhưng thiếu hiểu biết tại sao bản thân lại chết. Khi xuống âm phủ, Chương Ngư tức giận chạm mặt Diêm vương đòi nói lí lẽ. Sau mười tám năm trời lập solo thưa kiện, cuối cùng Diêm vương vãi cũng bắt buộc chịu thảm bại sự lì đòn của bạch tuộc tinh. Núm là Diêm Vương sẽ cử tín đồ dò lại sổ sách, kế tiếp liền xuất xắc rồi, bạch tuộc tinh Chương Ngư bị bắt nhầm. Nó quả thật đã trở nên đầu trâu mặt ngựa bắt oan! Lão Diêm Vương mát lí nạm là quyết định đuổi nó về nhân gian. Chương Ngư vui vẻ có tác dụng lại cuộc đời. Tuy nhiên, dòng số của cậu thì vẫn đen như chó mực! Mười mon sau, Chương Ngư lại bị tóm gọn nhầm xuống âm ti lần hai. Vừa quan sát đã biết, chắc chắn là đây chỉ mới là mở đầu mà thôi. Chương Ngư chớp nhoáng bị xua về thiên hạ lần nữa. Chưa tròn 1 năm sau, mọi bạn dưới âm ti lại được chạm mặt cậu lần đồ vật ba. Gồm điềm rồi! Cứ như thế, đến hiện nay đã gần một nghìn năm. Chương Ngư đã bị tiêu diệt đi sinh sống lại hết thảy vừa tròn chín trăm chín mươi chín lần. New đó thôi mà đã đi vào lần hồi sinh cuối cùng rồi. Chương Ngư vày quá sốc đề nghị đã xỉu ngay tại chỗ.